Đạo Đức Kinh — Chương 6
Đối chiếu bản Vương Bật (王弼本) và Mã Vương Đôi (帛書 甲/乙)
I. Đối chiếu bản gốc
- Vương Bật: Chương 6
- Mã Vương Đôi: Thuộc 道經, tiếp sau chương 5.
II. Nguyên văn Hán cổ
III. Bản dịch Việt
“Thần của thung lũng” không bao giờ chết, gọi là Mẹ Huyền Diệu. Cửa của Mẹ Huyền Diệu chính là gốc rễ của trời đất. Nó miên man, như có như không, nhưng dùng mãi chẳng bao giờ cạn。
IV. Chú giải
- Thung lũng vốn trống rỗng, thấp và sâu, nên có thể chứa nước, cỏ cây, muông thú.
- Sức mạnh kỳ diệu nằm ở chính sự rỗng đó: nhờ rỗng mà nuôi dưỡng sự sống.
- “Thần” ở đây không phải thần linh cụ thể, mà là sức mạnh bất tận của sự rỗng.
- “牝” = giống cái, biểu tượng cho khả năng sinh nở, nuôi dưỡng.
- “玄” = sâu xa, mầu nhiệm, khó thấy bằng mắt thường.
- Ghép lại: Mẹ Huyền Diệu = Đạo, âm thầm sinh ra và nuôi dưỡng vạn vật.
- Cửa vào của Mẹ Huyền Diệu là điểm khởi nguyên, gốc của mọi sự sống.
- Tất cả trời đất đều sinh ra từ đó.
- Đạo vận hành như dòng chảy mờ ảo, liên tục, “như có như không”.
- Nhưng đặc tính lớn nhất: dùng bao nhiêu cũng không cạn.
- Giống như không khí: ta thở mãi mà chẳng bao giờ hết.
V. Khái quát ý nghĩa
- Sức mạnh đến từ sự rỗng lặng, khiêm tốn, mềm yếu.
- Đạo là mẹ của vạn vật, âm thầm sinh dưỡng không ngừng.
- Nguồn lực của Đạo là vô tận, không bao giờ cạn kiệt.
Tinh yếu: Cái rỗng và mềm yếu mới là gốc sinh dưỡng vô tận của vạn vật。
VI. Bài học ứng dụng
| Hình ảnh | Ý nghĩa | Ứng dụng |
|---|---|---|
| Thần Thung Lũng | Sức mạnh từ sự trống rỗng, khiêm tốn. | Trong học tập, giữ tâm “trống” để đón nhận điều mới; trong giao tiếp, lắng nghe để hiểu người khác. |
| Mẹ Huyền Diệu | Mềm yếu, kiên nhẫn, nuôi dưỡng. | Trong quản lý, dùng sự cảm thông để dẫn dắt thay vì ra lệnh cứng nhắc. |
| Dùng hoài không hết | Nguồn năng lượng bên trong vô tận. | Kết nối với sự tĩnh lặng để tìm thấy sáng tạo và bình an, không phụ thuộc vào danh lợi bên ngoài. |