Đạo Đức Kinh — Chương 42
Đối chiếu bản Vương Bật (王弼本) và Mã Vương Đôi (帛書 甲/乙)
I. Đối chiếu bản gốc
- Vương Bật: Chương 42
- Mã Vương Đôi: Thuộc 德經, tiếp sau chương 41。
II. Nguyên văn Hán cổ
III. Bản dịch Việt
Đạo sinh Một, Một sinh Hai, Hai sinh Ba, Ba sinh muôn vật。 Muôn vật mang âm mà ôm dương, giao hòa bằng khí trung. Người đời ghét những tên “cô, quả, bất cốc”, mà vua chúa lại lấy làm xưng hiệu。 Vì vậy, có lúc giảm mà thêm, có lúc thêm mà giảm。 Người đời dạy, ta cũng dạy: Kẻ hung bạo sẽ chẳng được chết lành — đó là bài học của Đạo。
IV. Chú giải
-
“Đạo sinh Một”: Một là Thái cực, là nguyên khí đầu tiên. Từ Một sinh ra Hai (âm – dương), Hai sinh ra Ba (âm – dương – hòa), rồi Ba sinh muôn vật。 👉 “Ba” ở đây tượng trưng cho sự cân bằng, sự sống động – khi hai cực gặp nhau, có trung khí thì mới sinh ra vạn vật。
-
“Âm và Dương giao hòa”: Mọi vật trong trời đất đều nhờ sự kết hợp giữa hai mặt đối nghịch mà tồn tại. Không có đối lập, không có sinh。
-
“Cô, Quả, Bất Cốc”: danh xưng khiêm của vua chúa – tự nhận mình thiếu thốn để giữ lòng dân, trái với thói đời ưa tôn vinh。
-
“Giảm mà thêm, thêm mà giảm”: trong tự nhiên, khi đầy thì vơi, khi vơi lại đầy. Biết thuận chu kỳ ấy là biết sống theo Đạo。
-
“Kẻ hung bạo không chết lành”: sức mạnh cưỡng bức trái Đạo, cuối cùng tự hủy. Bài học của Đạo là mềm thắng cứng, hòa thắng bạo。
V. Khái quát ý nghĩa
- Đạo là nguồn gốc sinh hóa của vạn vật.
- Sự sống nảy sinh từ đối lập và hòa hợp.
- Khiêm tốn, nhu thuận là cách sống thuận Đạo.
- Bạo cường, cưỡng ép là nghịch Đạo, tự diệt。
Tinh yếu: Đạo sinh ra muôn vật bằng hòa chứ không bằng tranh. Mềm hòa thì sống, cứng bạo thì diệt。
VI. Bài học ứng dụng
| Hình ảnh | Bài học | Ứng dụng |
|---|---|---|
| Âm – dương giao hòa | Đối lập sinh cân bằng | Biết lắng nghe và dung hợp khác biệt trong công việc và đời sống |
| Cô – Quả – Bất Cốc | Khiêm là gốc của trị | Lãnh đạo biết hạ mình thì người tự quy phục |
| Giảm mà thêm | Ít là nhiều | Sống giản dị, giảm ham muốn để tâm thêm an |
| Kẻ hung bạo | Trái Đạo tất diệt | Dùng sức cưỡng ép cuối cùng tự tổn, nên lấy nhu để giữ bền |
VII. Ngộ nhận & Gỡ giải
-
Nhầm: “Một sinh hai, hai sinh ba” là lý số huyền bí. Gỡ: Đây là ẩn dụ cho sự sinh hóa tự nhiên của Đạo – từ đơn nhất đến đa dạng.
-
Nhầm: “Giảm mà thêm” chỉ về vật chất. Gỡ: Nói về tinh thần – càng buông bớt, càng đủ đầy。