Keyboard shortcuts

Press or to navigate between chapters

Press S or / to search in the book

Press ? to show this help

Press Esc to hide this help

Đạo Đức Kinh — Chương 72

Đối chiếu bản Vương Bật (王弼本) và Mã Vương Đôi (帛書 甲/乙)


I. Đối chiếu bản gốc

  • Vương Bật: Chương 72
  • Mã Vương Đôi: Thuộc 德經, tiếp sau chương 71。

II. Nguyên văn Hán cổ

Note

民不畏威,則大威至。 無狎其所居,無厭其所生。 夫唯不厭,是以不厭。 是以聖人自知不自見,自愛不自貴,故去彼取此。

Note

民不畏威,則大威至。 無狎其所居,無厭其所生。 夫唯不厭,是以不厭。 是以聖人自知不自見,自愛不自貴,故去彼取此。

Note

  • Hai bản thống nhất.
  • Chủ đề: Dân biết kính, người trên biết khiêm — xã hội tự an。

III. Bản dịch Việt

Note

Khi dân không còn sợ uy, thì uy lớn sẽ đến。 Chớ khinh nơi dân ở;chớ chán chỗ dân sinh。 Chỉ ai không chán ghét dân,dân mới không chán ghét người ấy。

Cho nên bậc Thánh biết mình mà không khoe mình; Tự yêu mình mà không tự cao。 Bỏ cái kia (khoe, cao) mà giữ cái này (khiêm, thực)。


IV. Chú giải

Note

  • “民不畏威”: khi dân không còn kính trên — trật tự sẽ rối。
  • “無狎其所居,無厭其所生”: người cầm quyền không nên khinh dân, chán dân;hãy tôn trọng đời sống họ。
  • “不厭”: không chán — giữ lòng thương, dân tự thuận。
  • “自知不自見”: biết mình nhưng không khoe。
  • “自愛不自貴”: yêu mình mà không tự tôn, không coi mình hơn người。

V. Khái quát ý nghĩa

Note

  • Uy quyền thật đến từ đức, không từ sợ。
  • Người trị quốc tôn trọng dân sinh thì dân tự thuận。
  • Khiêm tốn và tự biết là gốc của an trị。

Tinh yếu: Dân kính vì người khiêm;uy đến từ đức, không từ ép。


VI. Bài học ứng dụng

Hình ảnhBài họcỨng dụng
Uy lớnĐức sinh uyNgười lãnh đạo dùng đức, không dùng sợ để giữ trật tự
Không chán dânGắn bó gốc rễỞ gần dân, hiểu nỗi lo của họ để chính sách không xa rời
Biết mà không khoeKhiêm tốnLàm được mà không phô trương — khiến người tự tin theo

VII. Ngộ nhận & Gỡ giải

Note

  • Nhầm: Không cần uy, chỉ cần đức。 Gỡ: Uy là biểu hiện tự nhiên của đức;mất đức thì uy giả, dân không kính。

  • Nhầm: Khiêm là yếu。 Gỡ: Khiêm để vững;thấp để dẫn。Đó là sức mạnh mềm của Đạo。


VIII. Kết luận

Note

Chương 72 dạy: dân không kính thì uy mất;người trị không khiêm thì loạn起。Tự biết mà không khoe,tự yêu mà không cao。Đức khiêm ấy khiến thiên hạ tự thuận而不疲。