Chương 5 · Vượt ngoài các giới & nhân duyên
I. Nguyên văn & Dịch nghĩa
Cho nên trong không, không có sắc, không có thọ tưởng hành thức; không có mắt tai mũi lưỡi thân ý; không có sắc thanh hương vị xúc pháp; không có nhãn giới cho đến không có ý thức giới; không có vô minh, cũng không có hết vô minh, cho đến không có già chết, cũng không có hết già chết.
II. Giải thích từ khóa
- Sáu căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý.
- Sáu trần: sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp.
- Sáu thức: nhãn thức, nhĩ thức, tỷ thức, thiệt thức, thân thức, ý thức.
III. Chú giải ý nghĩa
- Trong tánh không, không có các pháp cố định.
- Mọi sự vận hành của căn, trần, thức và nhân duyên đều duyên sinh, không có tự tính.
- Phủ định ở đây không phải hư vô, mà là phá bỏ chấp trước vào sự thật tuyệt đối.
- Nhầm: “Không có mắt, tai…” = phủ nhận sự tồn tại giác quan. ❌
- Đúng: vẫn có, nhưng không tồn tại như một thực thể độc lập, vĩnh viễn. ✔️
IV. Minh họa đời thường
- Thân thể: giác quan già đi theo thời gian → không cố định.
- Tâm lý: nhận thức, cảm xúc thay đổi theo duyên cảnh → không có bản thể cố định.
- Cuộc sống: chuỗi nguyên nhân – kết quả (nhân duyên) không có điểm đầu tuyệt đối → tất cả đều duyên khởi.
V. Ứng dụng thực hành
- Khi tiếp xúc một giác quan (như thấy, nghe).
- Tự nhắc: “Cái này chỉ có mặt nhờ duyên, không có tự tính.”
- Quan sát sự tan biến của cảm giác, nhận ra tính không trong từng trải nghiệm.