Đạo Đức Kinh — Chương 57
Đối chiếu bản Vương Bật (王弼本) và Mã Vương Đôi (帛書 甲/乙)
I. Đối chiếu bản gốc
- Vương Bật: Chương 57
- Mã Vương Đôi: Thuộc 德經, tiếp sau chương 56。
II. Nguyên văn Hán cổ
以正治國,以奇用兵,以無事取天下。 吾何以知其然哉?以此: 天下多忌諱,而民彌貧; 人多利器,國家滋昏; 人多伎巧,奇物滋起; 法令滋彰,盜賊多有。
故聖人云:我無為,而民自化; 我好靜,而民自正; 我無事,而民自富; 我無欲,而民自樸。
以正治國,以奇用兵,以無事取天下。 吾何以知其然哉?以此: 天下多忌諱,而民彌貧; 人多利器,國家滋昏; 人多伎巧,奇物滋起; 法令滋彰,盜賊多有。
故聖人云:我無為,而民自化; 我好靜,而民自正; 我無事,而民自富; 我無欲,而民自樸。
III. Bản dịch Việt
Lấy chính để trị nước;lấy kỳ để dùng binh; Lấy vô sự để được thiên hạ。 Ta sao biết được vậy?Bởi vì:
Khi thiên hạ nhiều điều cấm kỵ,dân càng nghèo; Khi người nhiều khí giới sắc bén,nước càng rối; Khi người nhiều xảo khéo,vật lạ càng sinh; Khi pháp lệnh phô trương,trộm cướp càng nhiều。
Cho nên bậc Thánh nói: Ta vô vi mà dân tự hóa; Ta ưa tĩnh mà dân tự ngay; Ta không làm mà dân tự đủ; Ta không ham mà dân tự mộc。
IV. Chú giải
-
“Lấy chính trị nước”: chính = ngay thẳng, giản dị, không cần thủ đoạn。
-
“Lấy kỳ dùng binh”: kỳ = linh hoạt, biến hóa — dùng khi cần, không cố chấp một cách。
-
“Vô sự取天下”: thiên hạ an khi người trị không gây việc;làm ít mà thuận tự nhiên。
-
“Cấm nhiều – dân nghèo, pháp nhiều – trộm nhiều”: càng cưỡng ép, càng phản tác dụng;trị bằng lòng tin hơn là bằng luật。
-
“Thánh nhân vô vi”: không can thiệp quá, mà để dân thuận theo bản tính thiện vốn có。
V. Khái quát ý nghĩa
- Trị quốc thuận Đạo: ít can thiệp, ít cưỡng ép, lấy tĩnh mà hóa。
- Quá mức điều tiết sinh loạn;pháp nhiều, dân khổ。
- Người trị biết dừng, dân tự yên;người trên vô dục, dân tự giản。
Tinh yếu: Trị nước bằng Đạo – càng giản, càng yên;càng can thiệp, càng loạn。
VI. Bài học ứng dụng
| Hình ảnh | Bài học | Ứng dụng |
|---|---|---|
| Cấm nhiều – dân nghèo | Quá quản sinh loạn | Trong tổ chức, đừng kiểm soát thái quá – hãy tin con người |
| Pháp nhiều – trộm nhiều | Luật quá rườm, sinh đối phó | Giữ quy tắc ít mà rõ, khuyến khích tự giác |
| Vô vi – dân tự hóa | Tĩnh để người thuận | Nhà lãnh đạo ít can thiệp, dân tự điều chỉnh |
VII. Ngộ nhận & Gỡ giải
-
Nhầm: “Vô vi” là bỏ mặc dân。 Gỡ: Là không cưỡng – tạo môi trường tự nhiên để dân phát triển。
-
Nhầm: “Không làm mà đủ” là không hành động。 Gỡ: Là hành động vừa đủ, không phô, không gượng。